American Idol Contestants - April 27, 2010
Don't - SHANIA TWAIN
Don't... don't you wish we tried?
Do you feel what I feel inside?
You know our love is stronger than pride... oh
No don't... don't let your anger grow
Just tell me what you need me to know
Please talk to me, don't close the door
Hmmm, 'cause I wanna hear you
I wanna be near you
Don't fight, don't argue
Give me the chance to say that I'm sorry
Just let me love you
Don't turn me away
Don't tell me to go
Don't!... Don't give up on trust
Don't give up on me, on us
If we could just hold on long enough
Hmmm, we can do it
We'll get through it
Don't fight, don't argue
Just give me the chance to say that I'm sorry
Just let me love you
Don't turn me away, don't tell me to go
Don't pretend that it's okay
Things won't get better that way
Don't do something you might regret someday...
Don't!
Don't give up on me
Hmm, Don't!
(We can do it) We'll get through it
Don't fight, don't argue
Just give me the chance to say that I'm sorry
Just let me love you
Don't turn me away, don't tell me to go
Don't! (Don't fight dont argue)
Don't give up on me
(Give me the chance to say that I'm sorry)
Say that that I'm sorry
(Just let me love you)
Don't give up on me
(Don't turn me away)
Don't tell me to go
Don't!
(Don't fight don't argue)
Don't give up on me
(Give me the chance to say that I'm sorry)
Say that that I'm sorry
(Just let me love you)
Dont give up on me
(Don't turn me away)
Don't tell me to go...
Performed by: Casey James
You've Got A Way - SHANIA TWAIN
You've got a way with me
Somehow you got me to believe
In everything that I could be
I've gotta say-you really got a way
You've got a way it seems
You gave me faith to find my dreams
You'll never know just what that means
Can't you see... you got a way with me
It's in the way you want me
It's in the way you hold me
The way you show me just what love's made of
It's in the way we make love
You've got a way with words
You get me smiling even when it hurts
There's no way to measure what your love is worth
I can't believe the way you get through to me
It's in the way you want me
It's in the way you hold me
The way you show me just what love's made of
It's in the way we make love
Oh, how I adore you
Like no one before you
I love you just the way you are
It's in the way you want me
It's in the way you hold me
The way you show me just what love's made of
It's in the way we make love
It's just the way you are
Performed by: Aaron Kelly
Thursday, April 29, 2010
Sunday, April 25, 2010
Ba Mươi Lăm Năm
Ba Mươi Lăm Năm - Giọt Lệ Và Niềm Tin
Khi người ta nhập vào dòng chánh, có phải chăng bản sắc dân tộc càng lúc càng bị nhạt nhoà? Hơn ba mươi lăm năm sống trên nước Mỹ, bản sắc Việt Tị Nạn vẫn luôn là yếu tố then chốt để người Việt vươn lên trong mọi lảnh vực.
Ngày mới qua trại Orote Point ở Guam xếp hàng đi lãnh thức ăn, lòng tôi đầy mặc cảm và thương tích với những chuyện buồn đau. Những ngày rời bỏ quê hương VN ra đi 35 năm trước, ngậm ngùi với hình ảnh máu lửa, tiếng đạn bom, chết chóc...trên biển cả chập chùng một phương trời vô định lòng thương nhớ quê hương và bao người thân yêu cùng bè bạn, giọt lệ cứ ứa ra:
Mỗi ngày xa quê là một ngày lạc lỏng
Mỗi bóng mặt trời là một kiếp khổ sai
Mỗi tối hoàng hôn là âm tỳ tủi nhục
Mỗi sóng reo đuà là mũi nhọn chởm gai
Giờ đây ba mươi lăm năm nhìn lại. Là người Việt tị nạn, tôi hãnh diện với danh xưng Little Saigon và bản sắc Người Tị Nạn VN yêu chuộng lý tưởng Tự Do trên đất Mỹ. Dầu tôi đang sống ở Nam Cali hay trôi dạt phương nào, lòng tôi vẫn mang niềm tự hào về giá trị biểu tượng của cái tên Little Saigon đầy thân yêu ấy. Nó cho tôi một đặc tính nhân bản về giá trị con người, cái gọi là personal identity. Giống như màu cờ vàng ba sọc đỏ, tên thành phố Little Saigon nói lên quá trình của một công cuộc hi sinh tranh đấu cho Tự Do của người Việt. Nó là tấm gương phấn đấu và kiên nhẫn chung của bao nhiêu người Mỹ gốc Việt. Từ con số không, những con người mất mát khổ đau ấy đã dựng lên thành phố Little Saigon ngay giữa lòng đất Mỹ, với tầm hoạt động và mãi lực đáng kể về kỹ thuật, y khoa, giáo dục, văn nghệ, luật pháp v.v...
Bài hát Hai Mươi Năm của nhạc sĩ Phan Văn Hưng vẫn còn vang vọng trong tim tôi
“Hai mươi năm, đàn trẻ thơ nay đã lớn,
và chàng trai nay đã già,
những người xưa đã nằm xuống
và rừng núi đã héo nhoà…
Người còn yêu hãy còn nhớ,
phải vượt qua những bến bờ..
Phải tìm sâu trong hồn nước,
những thoi thóp những mong chờ..
Người còn tha thiết núi sông,
thì sẽ thấy cơn mưa nguồn..
Để lặn lội vẫn đi tìm,
sẽ thấy đường dấu quê hương...”
Thắm thoát đã được 35 năm. Tôi vẫn nhớ, nhớ rất nhiều, về tuổi ấu thơ thật đẹp của vùng dĩ vãng mà mình đã ngụp lặn trong văn hoá tiếng Việt. Tôi đang sống và nhớ các người bạn đã chết. Cuộc đời ở Hoa Kỳ như cách biệt với quá khứ cũ bằng một dòng sông vô hình nào đó. Một khoảng cách hụt hẫng mà mình phải vượt xuyên qua tâm thức thì mới đến được bến bờ kỷ niệm bên kia, giống như trong phim Back To The Future. Tôi luôn tự hứa là mình phải cố gắng phấn đấu trong dòng văn hoá Mỹ, nhưng sẽ không làm nhạt nhoà nguồn gốc Việt mà tạo hoá đã ban cho tôi.
Cát Biển
Khi người ta nhập vào dòng chánh, có phải chăng bản sắc dân tộc càng lúc càng bị nhạt nhoà? Hơn ba mươi lăm năm sống trên nước Mỹ, bản sắc Việt Tị Nạn vẫn luôn là yếu tố then chốt để người Việt vươn lên trong mọi lảnh vực.
Ngày mới qua trại Orote Point ở Guam xếp hàng đi lãnh thức ăn, lòng tôi đầy mặc cảm và thương tích với những chuyện buồn đau. Những ngày rời bỏ quê hương VN ra đi 35 năm trước, ngậm ngùi với hình ảnh máu lửa, tiếng đạn bom, chết chóc...trên biển cả chập chùng một phương trời vô định lòng thương nhớ quê hương và bao người thân yêu cùng bè bạn, giọt lệ cứ ứa ra:
Mỗi ngày xa quê là một ngày lạc lỏng
Mỗi bóng mặt trời là một kiếp khổ sai
Mỗi tối hoàng hôn là âm tỳ tủi nhục
Mỗi sóng reo đuà là mũi nhọn chởm gai
Giờ đây ba mươi lăm năm nhìn lại. Là người Việt tị nạn, tôi hãnh diện với danh xưng Little Saigon và bản sắc Người Tị Nạn VN yêu chuộng lý tưởng Tự Do trên đất Mỹ. Dầu tôi đang sống ở Nam Cali hay trôi dạt phương nào, lòng tôi vẫn mang niềm tự hào về giá trị biểu tượng của cái tên Little Saigon đầy thân yêu ấy. Nó cho tôi một đặc tính nhân bản về giá trị con người, cái gọi là personal identity. Giống như màu cờ vàng ba sọc đỏ, tên thành phố Little Saigon nói lên quá trình của một công cuộc hi sinh tranh đấu cho Tự Do của người Việt. Nó là tấm gương phấn đấu và kiên nhẫn chung của bao nhiêu người Mỹ gốc Việt. Từ con số không, những con người mất mát khổ đau ấy đã dựng lên thành phố Little Saigon ngay giữa lòng đất Mỹ, với tầm hoạt động và mãi lực đáng kể về kỹ thuật, y khoa, giáo dục, văn nghệ, luật pháp v.v...
Bài hát Hai Mươi Năm của nhạc sĩ Phan Văn Hưng vẫn còn vang vọng trong tim tôi
“Hai mươi năm, đàn trẻ thơ nay đã lớn,
và chàng trai nay đã già,
những người xưa đã nằm xuống
và rừng núi đã héo nhoà…
Người còn yêu hãy còn nhớ,
phải vượt qua những bến bờ..
Phải tìm sâu trong hồn nước,
những thoi thóp những mong chờ..
Người còn tha thiết núi sông,
thì sẽ thấy cơn mưa nguồn..
Để lặn lội vẫn đi tìm,
sẽ thấy đường dấu quê hương...”
Thắm thoát đã được 35 năm. Tôi vẫn nhớ, nhớ rất nhiều, về tuổi ấu thơ thật đẹp của vùng dĩ vãng mà mình đã ngụp lặn trong văn hoá tiếng Việt. Tôi đang sống và nhớ các người bạn đã chết. Cuộc đời ở Hoa Kỳ như cách biệt với quá khứ cũ bằng một dòng sông vô hình nào đó. Một khoảng cách hụt hẫng mà mình phải vượt xuyên qua tâm thức thì mới đến được bến bờ kỷ niệm bên kia, giống như trong phim Back To The Future. Tôi luôn tự hứa là mình phải cố gắng phấn đấu trong dòng văn hoá Mỹ, nhưng sẽ không làm nhạt nhoà nguồn gốc Việt mà tạo hoá đã ban cho tôi.
Cát Biển
Friday, April 23, 2010
Đi Giữa Rừng Cờ Vàng (Nhạc)
Đi Giữa Rừng Cờ Vàng
Thơ Cát Biển
Nhạc Phan Ni Tấn
Hòa âm Trân Châu
Hợp ca: Lan Hương, Như Ngọc Hoa, Xuân Thanh, Vũ Hùng, Cẩm Sa
Thu âm & mix: Quốc Toản
Màu cờ vàng ba sọc đỏ
Thắm tươi tình đất Việt Nam
Như cha ông vẫn thường thiết tha
Chết một lần hãy sống cho vinh quang
Màu cờ vàng ba sọc đỏ
Sáng tươi tình nước Việt Nam
Đây quê cha vẫn đầy bão giông
Quyết một lòng gìn giữ quê hương ta
Đi giữa rừng cờ vàng
Ngày mới lên trên miền đất hứa
Nghe trong lòng rộn ràng
Vì có em phất cao ngọn cờ
Giữa lòng thủ đô
Mắt người ngời sáng
Phất ngọn cờ lên !
Màu cờ vàng ba sọc đỏ
Sáng trên màu áo của em
Lời hào hùng đi từ trái tim
Quyết một lòng thề chết cho quê hương
Người gọi người trong lòng nở
Đóa hoa rực rỡ Việt Nam
Người cùng người đi từ máu xương
Có màu cờ nhuộm thắm sử xanh
Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ
Cờ vàng ba sọc đỏ được dùng làm quốc kỳ cho Quốc gia Việt Nam do cựu hoàng Bảo Ðại thành lập năm 1948. Lá cờ này cũng được tiếp tục dùng cho Nước Việt Nam Cộng Hòa do Ngô Ðình Diệm thành lập ngày 26/10/1956.
Từ sau năm 1975, cờ vàng ba sọc đỏ vẫn tiếp tục tung bay tại các trại tị nạn ở Ðông Nam Á và tại những nơi định cư của người Việt chống chế độ độc tài Cộng Sản.
Cờ vàng ba sọc đỏ có mặt trong hầu hết các buổi sinh hoạt tập thể, có tính hội đoàn và cộng đồng, kể cả văn hoá, xã hội, tôn giáo, v.v. của người Việt ra đi từ miền Nam. Hơn ba mươi năm qua, việc sử dụng cờ vàng ba sọc đỏ như một ngọn cờ tụ nghĩa và đấu tranh đã và đang đem lại nhiều kết quả tích cực, góp phần hóa giải những xung khắc trong cộng đồng người Việt và khiến cho cờ đỏ sao vàng hầu như không có chỗ đứng công khai và trước đám động tại hải ngoại.
Tinh thần cờ vàng ba sọc đỏ là tinh thần chính nghĩa Tự Do của Người Việt Tị Nạn khắp nơi cùng nêu cao.
Saturday, April 10, 2010
Vào Thiền
Vào Thiền
Hôm nay ta hành thiền
Quán sinh diệt của thân
Thong dong giữa bụi trần
Như mộng ảo phù vân
Gạn đục các muộn phiền
Khơi trong về nẻo Định
Qua bến bờ thanh tịnh
Vi diệu giữa lặng yên
An nhiên ta vào thiền
Hơi thở nhẹ mong manh
Trần lao tan ảo vọng
Chân ngã - vào hư không
Nghe ra ngoài trăn trở
Nghe ngược đầy âm ba
Tìm ngoài không thấy lối
Trong rộng cả thiên hà
Thân yên ta hành thiền
Nương bát nhã về Tâm
Qua sương mù trần cảnh
An lạc với diệu âm
Cát Biển
4/10/2010
Quán sinh diệt của thân
Thong dong giữa bụi trần
Như mộng ảo phù vân
Gạn đục các muộn phiền
Khơi trong về nẻo Định
Qua bến bờ thanh tịnh
Vi diệu giữa lặng yên
An nhiên ta vào thiền
Hơi thở nhẹ mong manh
Trần lao tan ảo vọng
Chân ngã - vào hư không
Nghe ra ngoài trăn trở
Nghe ngược đầy âm ba
Tìm ngoài không thấy lối
Trong rộng cả thiên hà
Thân yên ta hành thiền
Nương bát nhã về Tâm
Qua sương mù trần cảnh
An lạc với diệu âm
Cát Biển
4/10/2010
Subscribe to:
Posts (Atom)
About Me
- catbien
- My email: sn68pbc@yahoo.com -- My Homepage: www.catbien.com